Comming soon...

Comming soon...

[FANFIC]

Xin chào các bạn, đây là nơi chúng tớ sẽ chia sẽ fanfic về IssJas từ các bạn writer và commission của chúng tớ. ( •̀ ω •́ )♥

Enjoy!

•͏͏͏͏͏͏ ͏͏͏͏͏Fanfic list

Title: Burning

x DO NOT REPOST
x Pairing: Issac x Jasmine
x Warning: ooc
x Summary:
͏͏͏͏͏͏ ͏͏͏͏͏͏͏͏͏͏͏͏ ͏͏͏͏͏͏“ Hoa nào rồi cùng sẽ tàn nhưng tình ta cho nàng lại không.”

_______________________
“ Từ loài hoa thức giấc khi những cây khác chìm sâu vào giấc ngủ, từ nụ nhài rụt rè e thẹn giữ cho mình hương thơm cả ngày nhưng khi tia nắng kia chợp tắt, hãy để mùi hương huyền bí kia lan toả và đắm chìm vào trong làn gió.”
- Thomas Moore

Pháp, đất nước xinh đẹp và hoa lệ. Luôn mang trong mình vẻ hào nhoáng qua mấy trăm năm, con người nơi đây mỗi kì lại đổi thay về nhiều mặt, từ thứ vô hữu đến những thứ hiện hữu đều trở nên mới mẻ. Không nói đâu xa, thủ đô Paris là địa điểm du lịch hoàn hảo cho khách tham quan ghé đến vào mỗi dịp đặc biệt, từ công trình kiến trúc đến những món ăn đường phố đều thu hút đông đảo khách du lịch hàng năm. Nơi góc phố ngắm nhìn dòng người qua lại từ xa, thanh niên tóc đỏ thở dài, cậu vốn không quen với những nơi như này, chỉ là miễn cưỡng đứng ở con hẻm này chờ hai người bạn mới quen của mình đến.
Mà chờ kiểu này có khi người ta lại tưởng ăn cướp cơ đấy! Cứ lẩn lẩn trốn trốn.
Nheo mắt lại nhìn, dường như có hai người đang bước về phía này. À đúng rồi chính là họ, là hai người bạn mới quen của cậu, cô gái sành điệu này tên là Park Layla, xuất thân từ nơi xứ lạnh Hàn Quốc, còn người con trai kia là Jaki Natsumi đến từ một đất nước khá kì lạ - Nochim. Họ vừa đến đã nồng nhiệt chào hỏi cậu, làm cậu đỡ hoảng hơn hẳn sau gần chục phút đứng đây làm bao con mắt cứ nhìn cậu chằm chằm.
" Vậy chúng ta đi ăn nhé, cậu rằng đường ở đây mà đúng không Issac.", giọng nói đều đều của người máy vang lên, họ không cùng ngôn ngữ nên giao tiếp với nhau luôn thông qua phần mềm dịch thuật của google.
Xuân tóc đỏ gật gật ngầm đồng ý, rồi vui vẻ tươi cười dẫn hai người bạn của mình đi xunh quanh khu phố của thủ đô, cùng ngắm nhìn cảnh vật và thưởng thức chút bánh ngọt giống như một buổi tiệc trà chiều của các công nương cao quý, cùng trò chuyện vui vẻ cho đến khi Jaki nói với cậu rằng có gì đó không ổn, anh chàng enderman cảm thấy có nhiều ánh mắt đang nhìn về phía họ. Bỗng từ đâu một nhóm người ăn mặc kì dị mang theo vũ khí đến bao vây họ, huy hiệu đầu lâu trên mũ, cùng phong thái nghiêm nghị này thì chỉ có thể là cai ngục của nhà tù Skull từ một hành tinh xa xôi đến đây. Nhưng họ đã phạm phải lỗi gì mà bắt họ chứ, cái cách làm việc của cai ngục nhà tù này bị chập mạch hay sao!?
" Các cô cậu đã bị bắt vì không báo cáo cho cảnh sát biết về tên tội phạm ở con hẻm kia!"
Hẻm nào cơ, ý tên điên này là con hẻm nhỏ nơi Issac đứng khi nãy? Đúng là có một tên trùm kín mít đi ra từ đó nhưng họ còn chẳng biết đó là ai huống chi việc nhận diện tội phạm mà báo lên chính quyền. Không còn lời gì để nói, hàng chục cây súng gây mê chĩa về phía họ, phản kháng không được chạy cũng không xong nên chỉ đành ngậm ngùi nghe theo đám cai ngục đó. Tên to tiếng lúc nãy mở ra một cánh cổng tròn có màu hồng, đây là cổng liên kết giữa các hành tinh và vũ trụ, dùng nó có thể dịch chuyển đến nơi khác một cách nhanh chóng. Đây không phải là lần đầu họ thấy nó, cũng phải hơn chục lần rồi cơ, bị bắt quá nhiều lần với lý do nhảm nhí rồi giúp đỡ nhà tù để được giảm án, mọi chuyện quá là quen thuộc rồi, tựa như một vòng lặp vậy.
Bước qua cánh cổng, khi nó vừa khép lại cũng là lúc một dáng người quen thuộc bước đến chỗ họ. Một cô nàng với mái tóc hồng đào, tên của cô là Jasmine, con gái của giám đốc nhà tù Skull, là một đội trưởng cai ngục nghiêm túc trong công việc và rất mạnh mẽ. Issac rất thích cô, vì thế mỗi khi thấy bóng dáng nàng hoa nhài thì cậu luôn trêu ghẹo cô bằng những câu tán tỉnh.
" Đội trưởng Jasmine, lại gặp cô rồi.", Jaki mở lời, cậu ta luôn bình tĩnh trước mọi hoàn cảnh, xử lý tình huống cũng rất mượt, đúng là mẫu người hoàn hảo mà.
" Lại là mấy người à? Vô thay đồ đi rồi về phòng, khu giam của mấy cô cậu là khu giam A, nhớ tối xuống ăn đấy nhé." - Nói rồi cô bỏ đi cùng một cô gái khác, dường như cũng là cai ngục của nhà tù này thì phải.

Buổi đêm nơi đây cũng khá đẹp, một hành tinh lạ với phong cảnh kì dị nhưng nó lại cực kì xinh đẹp. Từng ngọn cỏ cho đến từng đoá hoa nhài, hoa cúc được trồng xung quanh sân tập bóng, nếu đến gần sẽ có thể ngửi được mùi hương nồng nàn của nó. Issac luôn chán nản vào ban đêm, khi thường không có gì làm cậu sẽ rủ Jaki chơi game hay cùng tám gẫu với những tù nhân cùng phòng, nhưng hôm nay lại không có tâm trạng làm việc đó, thứ cậu cảm thấy dễ chịu bây giờ là được hít thở không khí và trò chuyện với ai đó.
Cánh cửa sắt của phòng giam mở ra, âm thanh của nó vốn không dễ chịu gì, đứng trước thềm là cô đội trưởng Jasmine, cô nàng mang một vẻ buồn rầu trên mặt, thường khi thấy cô buồn Issac sẽ chọc cho cô vui lên nhưng hôm nay lại khác, cậu không muốn làm việc đó. Cô nhìn xung quanh phòng, rồi mới nói với cậu rằng muốn gặp riêng trên sân thượng của nhà tù, Issac gật đầu đồng ý, chỉnh chu lại trang phục rồi theo chân cô lên điểm hẹn để nói chuyện.
Trăng đêm nay thật sáng, mái tóc anh đào bồng bềnh bay trong gió, nó thơm thoang thoảng mùi hoa nhài, Issac chưa từng thấy cô xài nước hoa nhưng bằng cách nào đấy luôn giữ được mùi hương đặc biệt ấy.
" Có chuyện gì sao thưa đội trưởng?"
Khác với mong đợi, câu trả lời này lại khác hoàn toàn,
" Tôi chán quá, thấy cậu rảnh nên rủ lên đây tám thôi."
Đây là đội trưởng Jasmine lạnh lùng, khó gần thường ngày sao!? Từ khi mới vào đây, lúc nào cũng bị cô cho ăn gậy vì cái tội ồn ào, phiền phức, không thì cũng bị cô ta mắng vì phạm lỗi trong công việc của tù nhân, nhưng hôm nay cô lại thân thiện thế này ư? Trời sắp sập hay sao thế, mà vậy cũng tốt, dù có hơi khó gần nhưng khi cô cười, trái tim của Issac dường như chết đi mất giây, nụ cười đáng yêu đấy cậu luôn ghi nhớ trong đầu, không phải biến thái hay gì đâu chỉ là nó quá đẹp thôi.
" À...hôm nay đội trưởng có thấy mệt không?"
" Không, như bình thường thôi. Còn cậu?"
Issac mỉm cười:" Tôi cũng thế, còn vui vẻ là đằng khác."
Cuộc trò chuyện ấy không diễn ra quá lâu nhưng cũng để lại trong lòng cả hai cái gì đó rạo rực, sau khi chào hỏi và chúc cô ngủ ngon thì cậu liền về phòng để người bạn Jaki không lo lắng rằng cậu lại đi lạc hay bị bắt đi đâu. Đêm ấy trôi đi dần, Issac vẫn không thể ngủ, cái cảm giác ấm áp khi đứng gần người ấy vẫn còn vướng lại, quay sang nhìn thì thấy người bạn của mình đã ngủ nên cậu cũng kéo chăn lên thiếp đi. Trong mơ, ước chi có thể tái hiện lại cảnh ấy, được nói chuyện với cômột lần nữa.
***
Đôi khi tình yêu là một thứ gì đó ta không hiểu được, thứ mà khi ta sa vào mới có thể cảm nhận được nó một cách trọn vẹn, và đôi khi vướng vào rồi cũng không thể hiểu được nó. Tình yêu vốn là thứ khó hiểu mà, cảm giác bồn chồn tựa như có hàng ngàn con bướm vỗ cánh trong lòng cũng khiến ta cảm thấy khó xử. Vậy khoảng cách giữa tình yêu là gì? Là khi hai người, hai thế giới, hai cấp bậc mang tình cảm cho nhau, khi ấy việc nghĩ rằng bản thân không thể có được người mình muốn luôn quanh quẩn trong đầu.
Thích nàng nhưng không thể bộc lộ hết cảm tình này cho nàng, ta như một ngọn cỏ bên đường còn nàng lại là đoá hoa nhài thơm ngát, làm sao có thể chạm tới trái tim nàng đây?
" Đội trưởng, cô xinh lắm đấy, nếu cô cười thường xuyên thì cô sẽ đáng yêu hơn đấ- ouch!"
" Hmp, bớt lảm nhảm lại mà tập trung vào việc tìm kho báu đi Issac!"
Mỗi lần tôi trêu chọc cổ thì cô ấy liền đỏ mặt mà mắng tôi, cách tôi thể hiện cảm xúc luôn lạ như thế, tôi không đủ tự tin để bước đến và nói thẳng ra rằng nàng thật đẹp hay hôm nay cô trông dễ thương lắm. Phải chăng tôi có đủ dũng khí nhỉ, thế thì hay biết mấy, chỉ biết ngắm cô ấy từ xa, nhìn ngắm vẻ đẹp ấy mà cười.
Jasmine luôn cảm thấy tên xuân tóc đỏ kia thật kì lạ, cậu ta luôn ân cần và tốt với cô đến lạ thường, từ những cử chỉ nhỏ đến những hành động thân mật, cậu ta luôn nhìn cô bằng ánh mắt gì đấy mà những người khác không thấy được. Dường như nó ẩn chứa điều gì đó, giống một tình yêu rực cháy như lửa của loài rồng thiêng hay sự ấm áp khi ngồi cạnh bếp lửa vào những đêm đông giá rét. Hay là khi cậu ta chạm lấy tay cô, nhẹ nhàng an ủi cô, nói với cô rằng mọi thứ sẽ ổn thôi. Hay là những trò đùa tưởng lố bịch của cậu mà cô cảm thấy rất vui khi nghe chúng, cũng lâu lắm rồi mới có người nói như thế mà.
Chỉ vài tiếng nữa là đến lúc nhóm của Issac sẽ được thả tự do sau sự cố gắng của họ trong việc giúp nhà tù bắt lấy tên tội phạm nguy hiểm đang bị truy nã, Jaki và Layla đã dọn xong xuôi hành lý nên đi dạo xung quanh chào hỏi mọi người trước, chỉ còn mình Issac vẫn đang buồn rầu bên trong căn phòng giam nhỏ. Từ khi có được mục tiêu sống cho mình cậu không muốn giống như ngày xưa nữa, không muốn ở tù để tận hưởng nữa, nhưng sẽ không được gặp lại cô Jasmine là điều tiếc nuối nhất, không được trêu chọc cho cô bối rối, hay lẽo đẽo đi sau cô mỗi khi làm nhiệm vụ nữa. Giờ đây nếu chỉ còn vài tiếng trước khi họ ra về, Issac muốn làm gì đó cho cô, ít nhất cũng phải chào hỏi cơ chứ nhỉ? Rời khỏi phòng và đi xung quanh khuôn viên nhà tù, có thể dễ dàng bắt gặp Jasmine đang đứng ở sân tập bóng trao đổi với các cai ngục khác, cậu tiến lại và gửi lời chào đến nhóm đội trưởng và ngỏ lời muốn nói chuyện riêng với cô, Elijah rất nhiệt tình nên đã khuyên cô nên đi cùng cậu và cô đồng ý.
Mặt trăng đang lên cao, cảnh đẹp này cũng sẽ tàn, gió lộng khiến bao hương thơm bay vào trong không khí, chỉ còn hai bóng hình đứng cạnh nhau trên sân thượng.
" Cậu sắp phải về rồi đó nói gì nói lẹ đi.", Jasmine cằn nhằn, không phải lần đầu tên ngốc này hành xử như thế nhưng cũng nên bực vì cậu ta toàn nói mấy câu vô nghĩa không đâu.
" Này Jasmine, cô xinh lắm đó cô biết không?"
Ý tên đầu đỏ này là sao cơ? Đây là một câu tán tỉnh hay sao? Nhưng vì gì đó, có thể là cô cảm thấy nóng có thể là đàn bướm lại khiến lòng cô rạo rực, dù là gì thì chúng cũng khiến mặt cô ánh lên sắc đỏ.
" Im đi Issac, cậu sắp phải đi rồi đó!"
Issac vươn tay ra cầm lấy chiếc mũ mà cô hay đeo, nhấc nó ra và xoa lấy mái tóc của cô, mùi hoa nhài thoang thoảng khiến lòng người dịu đi, rồi cậu ta lại cười cái nụ cười ngốc nghếch ấy cô luôn thấy thường xuyên mỗi khi cô chạm mắt với cậu:" Trăng đêm nay đẹp nhỉ đội trưởng? Nó giống như cô vậy đó, sáng ngời và đẹp đẽ."
" Huh...trăng hôm nay thiệt đẹp, cám ơn cậu nhé Issac và cả lời khen ấy."
Chỉ thấy Issac lại cười và nhẹ nhàng đặt lên má cô một nụ hôn.
" Là lời tán tỉnh đó! Cô thật sự đẹp đó thưa đội trưởng!"
Tiếng cười pha những câu cằn nhằn khiến bầu không khí trở nên ấm áp, đêm nay không dài như đêm trước nhưng lại khiến lòng con người ta bùng cháy, như một đoá hoa nằm trước lửa, nó rồi cũng sẽ bùng cháy. Tình cảm mà con người trao cho nhau nhiều khi thật khó để cảm nhận được hết vì những khoảng cách không đáng có, nhưng rồi một ngày những khoảng cách ấy sẽ dần biến mất và tình yêu mà hai bên trao cho nhau sẽ ôm lấy nhau.
Trăng đêm nay thật đẹp, có thể là đêm cuối nhưng tình cảm ta dành cho nàng chưa phải là kết thúc, nó sẽ luôn trường tồn như ngọn lửa rồng thiêng không bao giờ tắt.
-----------------------

[FANFIC BY QUỲNH HƯƠNG]

Trước khi Jaki lên máy bay du học, Jasmine mời ba người bạn trái đất đến nhà mình chơi. Điều đó làm họ bất ngờ và không khỏi thích thú. Dù sao cô đã được chăm sóc bởi sự hiếu khách tận hai lần, đáp lại họ là lẽ đương nhiên.Bữa tối sẽ do cô tự tay nấu, chàng Enderman không được phép phụ. Vậy là trong khi Jasmine lạch cạch nơi căn bếp sang trọng, bộ tam ngồi xem tivi ngoài phòng khách. ( Họ quyết định không hỏi sao cái tivi này chiếu được các kênh từ hành tinh khác. Từ đầu một nhà tù xuất hiện nơi xa xôi hẻo lánh đã đủ lạ rồi ).Trong khi Jaki và Layla chăm chú vào màn hình, Issac bất ngờ nổi cơn tò mò, quyết định đi xem Jasmine nấu nướng. Đứng ở nơi ra vào, bóng lưng cô mặc tạp dề xanh nhạt làm cậu thấy thật lạ lùng.
Tiến gần hơn, cậu trai Pháp biết cô đang nấu súp liền nhí nhảnh xin cô nếm thử. Không hẹp hòi, Jasmine đưa cậu một thìa.
Chất lỏng ấm áp trôi vào bụng, tâm trí Issac reo lên " Ngon quá !! "Nhưng miệng cậu nói khác :- Đội trưởng Jasmine cưới tôi nha !!Đúng là được ăn ngon đầu óc cậu cũng ngáo theo.Thời gian ngưng đọng…Issac tái mép, lần này chỉ có nước đi múa lửa với Cody.Rối rít xin lỗi, cậu đợi trận cuồng phong ập tới nhưng bất ngờ thay, Jasmine chỉ nghiêm nghị bảo cậu ra ngoài. Cuống quít rời đi, Issac tự hỏi mình có nhìn lầm ?Cậu thấy vành tai nữ đội trưởng ửng đỏ, trông rất đáng yêu....